Mọi người đều biết rằng yêu là phải cho đi. Nhưng vì điều đó có vẻ quá dễ dàng nên chúng ta thường quên mất rằng nhận cũng là yêu. Có lẽ, bạn đang đọc những dòng này khi bạn đang nhìn chằm chằm vào đống bát đĩa bẩn trong bồn rửa chén mà suy nghĩ, tôi sẽ không ngại sự giúp đỡ, và tôi đảm bảo rằng tôi không ngại nhận sự giúp đỡ! Nhưng đừng chắc chắn như vậy. Không phải lúc nào mọi người cũng biết cách yêu cầu hoặc nhận sự trợ giúp dành cho họ.
Khi không được giúp đỡ, chúng ta có xu hướng cằn nhằn hoặc đau khổ trong im lặng (tùy thuộc vào tính cách của chúng ta). Nhưng diễn đạt rõ ràng những gì chúng ta muốn người khác làm khó hơn nhiều. Chúng ta muốn họ đoán những gì chúng ta mong đợi ở họ. Một trong những lỗi phổ biến nhất mà bạn bè, các cặp vợ chồng và các thành viên trong gia đình mắc phải là cho rằng tình yêu cho phép bạn có thể đọc được suy nghĩ của người khác.
Tại sao (đôi khi) chúng ta gặp khó khăn khi yêu cầu sự giúp đỡ?
Chúng ta có thể kết thúc những bữa tối đáng sợ với bạn bè và tất cả những gì nó thể hiện: mua sắm, nấu nướng và làm các món ăn. Chúng ta không biết làm thế nào để trở nên sạch sẽ với những vị khách và gia đình của mình. Chúng ta không dám nói rằng sự tận tâm và kiên nhẫn của chúng ta không phải là vô hạn. Vì vậy, chúng ta muốn được gánh vác tất cả các công việc và cho phép mọi người khác sống một cách vô tư.
Nhưng Thiên Chúa đã chỉ đường cho chúng ta. Ngài hóa thân vào vai một trẻ thơ không thể tự chăm sóc mà phải phụ thuộc vào cha mẹ. Ngài thỉnh cầu người phụ nữ ở giếng cho nước và một cậu bé cho đám đông ăn. Và Ngài thậm chí đã chấp nhận rằng ông Simon của Cyrene vác Thánh giá đỡ cho Ngài. Ngài đã tự làm cho mình nghèo đi để chúng ta có thể đến với sự hỗ trợ của Ngài. Ngài đã trở thành con người để khi giải cứu anh chị em của chúng ta, chúng ta cũng sẽ giải cứu Ngài: “Vì ta đói, ngươi cho ta ăn, ta khát và ngươi cho ta uống” (Mt 25,35-36). Thiên Chúa có thể xoay sở được nếu không có chúng ta, nhưng Ngài đã chọn thỉnh cầu sự giúp đỡ của chúng ta: Ngài biết rằng không có cách nào tốt hơn để cho thấy chúng ta quan trọng như thế nào đối với Ngài và Ngài tin cậy chúng ta đến mức nào.
Vậy, tại sao chúng ta lại gặp khó khăn khi thỉnh cầu sự giúp đỡ của người khác? Có thể có nhiều lý do và chúng được liên kết với nhau.
Trước hết, đó là vấn đề tương giao được đề cập ở trên. Sau đó là sự thiếu tự tin: “Những ai giúp tôi một tay sẽ thấy rằng tôi còn lâu mới hoàn hảo. Họ có thể phán xét và chỉ trích tôi”. Điều này đặc biệt đúng nếu ý kiến của một người có giá trị đối với chúng ta (như cha mẹ hoặc vợ chồng).
Yêu cầu sự giúp đỡ có nghĩa là từ bỏ quyền kiểm soát toàn bộ.
Khi yêu cầu người khác giúp đỡ, chúng ta thừa nhận rằng chúng ta không phải là toàn năng, rằng chúng ta cần họ. Điều này đòi hỏi chúng ta phải chấp nhận chúng như hiện tại chứ không phải như chúng ta muốn. Họ không ở đó để làm nô lệ của chúng ta, nhưng đi kèm theo những khiếm khuyết và tính cách của riêng họ có thể khiến chúng ta bối rối hoặc khó chịu. Làm việc cùng với người khác đòi hỏi sự kiên nhẫn hơn là làm mọi thứ một mình. Nhưng nhờ người khác giúp đỡ – bất kể đó là gì, sửa một chiếc xe, thay tấm màn cửa hay rửa bát – là một cách tuyệt vời để nâng cao sự tự tin của họ bằng cách thể hiện lòng quý trọng của chúng ta.
Ai trong chúng ta không muốn cảm thấy mình hữu ích và được yêu mến? Một đứa trẻ 6 tuổi đang làm sạch cái máy rửa bát (ngay cả khi nó làm vỡ một hoặc hai cái đĩa), hoặc một người già ngồi trên xe lăn dành hàng giờ để sửa một món đồ chơi bị hỏng rất vui khi cảm thấy cần thiết. Và khi chúng ta có thêm những người bạn mới, một trong những cách tốt nhất để phá vỡ lớp băng và tạo mối liên kết có thể là nấu một bữa ăn cùng nhau. Vì vậy, tại sao bắt đầu mà không có sự giúp đỡ?
Christine Ponsard
Đồng Hành, SDB lược dịch