“Chỉ cần các con còn trẻ, đủ để cha hết lòng yêu mến các con.”

MỘT BÍ QUYẾT CẦN PHẢI DẠY CHO TRẺ EM

Một chiều nọ, Don Bosco nói với các học sinh:

– Đaminh Saviô chết cách nay hơn mười năm. Nếu bây giờ em trở lại Nguyện xá này, và thấy ít người rước lễ hằng ngày, chắc thế nào em cũng sẽ nói: “Vào thời kỳ của tôi có 150 học sinh, chỉ trừ một số rất ít, còn hầu như tất cả đều rước lễ hằng ngày, và chúng tôi sốt sắng ở nhà thờ”. Còn bây giờ? Các con không mấy sốt sắng ở nhà thờ. Trên 800 học sinh, chỉ có khoảng một trăm em rước lễ hằng ngày. Các con thân mến, can đảm lên: hãy chứng tỏ đức tin của các con.

Nghe những lời ấy, đám học sinh nín thở, lời khiển trách nhẹ nhàng và thấm thía của Don Bosco đã làm chúng buồn, đồng thời cũng khích lệ chúng can đảm sống đời Kitô hữu đầy xác tín sâu xa.

Vài ngày sau, trong huấn từ tối, Don Bosco nói:

– Một trong các con sẽ sớm lên Thiên đàng, có lẽ vào đầu tháng sáu. Chúng ta hãy cầu nguyện cho em…

Đoạn ngài chuyển qua một tư tưởng khác:

– Hiện có hai ngày lễ lớn trên thế giới: một ở Paris và một ở Rôma. Ở Paris là cuộc triển lãm quốc tế, còn ở Rôma là lễ Bách Chu niên kính Thánh Phêrô: cuộc triển lãm giới thiệu những thành tựu mà tài năng con người đã đạt tới; còn lễ Bách Chu niên loan truyền một tôn giáo vĩnh cửu. Những sự vĩ đại nhân loại thật hết sức nhỏ bé so với những điều cao cả thiêng liêng! Chỉ cần một hơi thở cũng đủ làm chúng phải tan biến. Các bạn trẻ thân mến, hãy can đảm lên: hãy hăng hái dấn thân vào con đường thiêng liêng. Đó là con đường đẹp và phong phú nhất.


Don Bosco cống hiến cho các học sinh của ngài những lý tưởng cao và tập cho chúng quen có lòng can đảm của đức tin “chiến thắng thế gian”.

Có hai thứ can đảm: loại thứ nhất thì tự nhiên, đó là sự nổi dậy của những bản năng cần thiết để đối diện với cơn khủng hoảng; loại thứ hai thì bền bỉ và có khả năng chống lại những thất bại liên tục; các võ sĩ gọi đó là “tinh thần thượng võ”. Đó là sức mạnh để trỗi dậy mỗi khi vấp ngã. Thanh thiếu niên có thứ can đảm này khi chúng dấn thân mạo hiểm trong cuộc sống. Những thất bại liên tục là mũi tên chỉ đường hướng tới thành công. Thất bại là mẹ thành công. Khi lầm lỗi và được tha thứ, người ta sẽ tiến được một bước trên con đường thành công hoàn toàn.

Có một người đa cảm thích giải trí bằng việc nuôi bướm. Anh xúc động khi thấy lũ nhộng phải vất vả mới ra được khỏi tổ kén. Do đó, một hôm anh đã lấy tay phá vỡ tổ kén để tù nhân bé xíu có thể chui ra cách dễ dàng. Hậu quả là con bướm ấy không còn khả năng sử dụng đôi cánh nữa. Nhiều cha mẹ cũng đã làm như thế đối với con cái họ: họ miễn chước cho chúng khỏi phải nỗ lực khi đứng trước những khó khăn. Do đó họ làm cho chúng không đủ năng lực để hy sinh.

Mỗi khi trẻ em gặp một khó khăn và vượt thắng được, cánh của nó được kiên cường. Mỗi khi phải quyết định hành động một cách cương quyết, nó lại được tăng thêm lòng can đảm.

Ông Giuse Verdi đã nói: “Thiên tài là một sự tập luyện lâu dài đầy kiên nhẫn”. Ông đã không lầm. Bí quyết thành công trong cuộc đời, một bí quyết mà Don Bosco thường xuyên ghi khắc nơi học sinh là can đảm, bền tâm trong nỗ lực.

Tác giả: Lm. Carlô Ambrôgiô SDB
Người dịch: Lm. GB. Nguyễn Văn Thêm, SDB

Bài viết liên quan

spot_img

Dõi theo chúng tôi

Nên Biết

Bài viết ngẫu nhiên

error: Welcome to THE GIOI SALEDIENG