“Chỉ cần các con còn trẻ, đủ để cha hết lòng yêu mến các con.”

LECTIO DIVINA TUẦN 9 NGÀY CHUẨN BỊ LỄ THÁNH GIOAN BOSCO

NGÀY THỨ NHẤT (22-01): DON BOSCO TRONG KẾ HOẠCH CỦA THIÊN CHÚA

1- KINH CHÚA THÁNH THẦN VÀ LỜI NGUYỆN KHAI MẠC [1]

ND       Lạy Chúa nhân từ, Chúa đã quan phòng ban cho chúng con Thánh Gioan Bosco làm cha và thầy của giới trẻ; nhờ Đức Trinh Nữ Maria hướng dẫn, Người đã làm việc không mỏi mệt vì lợi ích của Giáo Hội; xin Chúa khơi dậy nơi chúng con cùng ngọn lửa bác ái ấy để thôi thúc chúng con cứu rỗi các linh hồn và phục vụ một mình Chúa. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.

CĐ       Amen.

2- TIN MỪNG: Lc 1, 57-66. 80 : “Nó sẽ gọi tên là Gioan”

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi đến ngày sinh, bà Êlisabeth sinh hạ một con trai. Láng giềng bà con nghe biết Chúa đã tỏ lòng nhân hậu lớn lao đối với bà liền đến chúc mừng bà. Ngày thứ tám, người ta đến làm phép cắt bì cho con trẻ, và họ lấy tên Dacaria của cha nó mà đặt cho nó. Nhưng bà mẹ đáp lại rằng: “Không được, nó sẽ gọi tên là Gioan”. Họ bảo bà rằng: “Không ai trong họ hàng bà có tên đó”. Và họ làm hiệu hỏi cha con trẻ muốn gọi tên gì. Ông xin một tấm bảng và viết: “Tên nó là Gioan”. Và mọi người đều bỡ ngỡ.

Bỗng chốc lưỡi ông mở ra, và ông liền chúc tụng Chúa. Mọi người lân cận đều kinh hãi. Và trên khắp miền núi xứ Giuđêa, người ta loan truyền mọi việc đó. Hết thảy những ai nghe biết đều để bụng nghĩ rằng: “Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó”. Con trẻ lớn lên, mạnh mẽ trong lòng: nó ở trong hoang địa cho đến ngày tỏ mình ra cùng dân Israel. Đó là lời Chúa.

3- SUY NGẮM

Đoạn Tin Mừng này là một phần của câu chuyện được gọi là thời thơ ấu của Chúa Giêsu.  Trong một cách đặc biệt, đoạn này theo sau đoạn Tin Mừng về chuyến Viếng Thăm bà Êlisabéth “trong nhà ông Giacaria” (Lc 1:40) sau biến cố Truyền Tin của Thiên Thần, sứ giả của sự sáng tạo mới. Thật ra, biến cố Truyền Tin khai mạc trong một cách mừng vui vì lời hứa của Thiên Chúa với Dân Riêng của Người được thực hiện (Lc 1:26-38).  Niềm vui mừng của thời đại mới, tràn ngập Đức Maria, giờ đây ngập tràn trái tim của bà Êlisabéth.  Bà vui mừng với lời chào của Đức Maria (Lc 1:41).  Mặt khác, Đức Maria “ngợi khen Thiên Chúa” (Lc 1:46) bởi vì Người đã làm những việc tuyệt vời trong bà, cũng giống như Người đã làm những điều kỳ diệu cho Dân Người trong nhu cầu ơn cứu rỗi.

Câu nói “thời gian tới hồi viên mãn” nhắc nhở chúng ta rằng thực tế này không chỉ nói về bà Êlisabéth sắp đến lúc khai hoa nở nhụy, mà cũng mặc khải điều gì đó về chương trình của Thiên Chúa.  Thật ra, thánh Phaolô cho chúng ta biết rằng khi thời gian tới hồi viên mãn, Thiên Chúa đã sai Con Một Người đến “sinh làm con một người phụ nữ, và sống dưới Lề Luật, để chuộc những ai sống dưới Lề Luật, hầu chúng ta nhận được ơn làm nghĩa tử” của Thiên Chúa (Gl 4:4).

Trong Tin Mừng của Chúa Giêsu, thực sự nói về việc thời gian viên mãn, đặc biệt là trong Tin Mừng theo Gioan.  Hai trong số những lần này là lần tại tiệc cưới Cana (Ga 2:1-12) và lần thống khổ trên thập giá nơi Chúa Giêsu thốt lên rằng “mọi sự đã hoàn tất” (Ga 19:30).  Trong việc thực hiện thời gian viên mãn, Chúa Giêsu mở ra một kỷ nguyên mới của ơn cứu rỗi.  Sự ra đời của Gioan Tẩy Giả mở màn cho kỷ nguyên cứu rỗi này.  Trong thực tế, trước sự xuất hiện của Đấng Cứu Thế, ông đã hân hoan và nhảy mừng trong lòng mẹ, bà Êlisabéth (Lc 1:44).  Sau đó, ông sẽ xác định mình là người bạn của chú rể (Chúa Giêsu) hân hoan và hớn hở bởi vì đám cưới của chú rể với cô dâu, là Giáo Hội (Ga 3:29).

Người con sẽ không được đặt tên theo cha mình là Giacaria, mà là Gioan.  Giacaria nhắc nhở chúng ta rằng Thiên Chúa không hề quên dân riêng của Người.  Trong thực tế, tên của ông có nghĩa là “Thiên Chúa ghi nhớ”, bởi vì các lời hứa của Thiên Chúa đang được thực hiện.  Sứ vụ tiên tri của Gioan đã cho thấy lòng thương xót của Thiên Chúa.  Thật ra, ông sẽ được gọi là Giohanan, đó là “Thiên Chúa là Đấng Thương Xót”.  Lòng thương xót này được thể hiện trong chuyến thăm viếng Dân Riêng, một cách chính xác “như Người đã dùng miệng các vị thánh ngôn sứ mà phán hứa tự ngàn xưa” (Lc 1:67-70).  Vì vậy, tên gọi cho biết nhiệm vụ của trẻ sắp được sinh ra.  Ông Giacaria sẽ viết tên con trẻ trên một tấm bảng nhỏ để cho mọi người đều thấy và ai nấy đều bỡ ngỡ (Lc 1:63).  Tấm bảng nhỏ này là tiếng vang lại của một dòng chữ khác, được viết bởi quan Philatô để đóng trên cây thập giá của Chúa Giêsu.  Dòng chữ này mặc khải tên sứ vụ của Đấng Chịu Đóng Đinh:  “Giêsu Nagiarét, Vua dân Do Thái” (Ga 19:19).  Dòng chữ này cũng gây nên sự ngưỡng mộ với những ai có mặt tại Giêrusalem vào ngày lễ.

Gioan là kẻ dọn đường cho Chúa Giêsu về mọi thứ.  Đã từ lúc mới sinh và thời thơ ấu của mình, ông chỉ về Chúa Kitô:  “Đứa trẻ này sẽ là ai?”  Ông là “tiếng kêu trong hoang địa” (Ga 1:23), thúc đẩy mọi người để chuẩn bị dọn đường cho Chúa.  Ông không phải là Đấng Cứu Thế (Ga 1:20), ông nói ra điều này với lời rao giảng của mình và hơn hết cả là phong cách sống khổ hạnh của ông trong hoang địa.  Trong khi đó, cậu bé càng lớn lên thì tinh thần càng vững mạnh.  “Cậu sống trong hoang địa cho đến ngày ra mắt dân Israel” (Lc 1:80).

4- CHIỀU KÍCH SALÊDIÊNG

Một đứa trẻ khác cũng được gọi là Gioan. Đó là Gioan Bosco. Ngài sinh ngày 16-8-1815. Nhưng trong cuốn Hồi Ký Nguyện Xá, ngài cho rằng ngài đã sinh vào ngày 15-08-1815[2]. Ngài đã viết như sau : “Ngày dâng hiến cho Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời là sinh nhật của cha vào năm 1815, tại Murialdo, thuộc thị trấn Castelnuovo d’Asti. Mẹ của cha tên là Magherita Occhiena di Capriglio; còn bố của cha tên là Phanxicô. Họ là dân quê, kiếm sống lương thiện bằng công việc và bằng sự dè sẻn.  Người bố tốt lành của cha hầu như chỉ lo lao động, đổ mồ hôi, sôi nước mắt, mà nuôi sống bà nội 70 tuổi, chịu khổ bởi những bệnh tật thường xuyên; ba em bé, mà con cả là Antôn, con đời mẹ trước; con thứ là Giuse; và cậu nhỏ nhất là Gioan, tức là chính cha; cộng thêm hai người giúp việc đồng áng”.

Tác giả Henri Ghéon trong tác phẩm Saint Jean Bosco của ông (Parigi, collezione Les Grands coeurs), trang 22, giải quyết tốt đẹp như sau: “Người đàn bà thánh thiện Magherita Occhiena chắc chắn đã trải qua ngày 15-8 trong sự hiệp thông vui sướng và khải hoàn với Đức Mẹ Chúa Trời. Bà dâng cho Mẹ nỗi đau đớn của bà và cả chính đứa con của bà … sắp sinh ra vào ngày hôm sau như được tắm gội trong lời cầu nguyện của bà và được được phản ánh trên trán nụ cười dịu dàng của Đấng Vô Nhiễm. Em sẽ sớm  được rửa sạch vết nhơ nguyên tội, và sẽ giữ mình mãi trong trắng đến ngày cuối cùng. Don Bosco có lý khi viết: “Cha sinh ra ngày 15-8”. Về mặt thiêng liêng, em thật có hai người mẹ, một trên trời, và một dưới đất”. Tại Piemonte, người ta có thời quen, hễ có gì xảy ra trước hoặc sau 15-8 một chút, thì đều nói chuyện đó xảy đến cho Đức Mẹ của tháng Tám. Chúng ta cứ coi như là ngay từ tấm bé, Gioan luôn được nghe nhắc đến trong gia đình là em được sinh ra cho Đức Mẹ của tháng Tám.

Những người đã nghe biết về Trẻ Gioan, đều để bụng nghĩ rằng: “Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó”. Tương tự như thế. Là những người đã nghe kể về Gioan Bosco, chúng ta cũng có thể nghĩ như thế về Gioan Bosco : “Trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa và Mẹ Maria đã ở với nó”.

5- HIẾN LUẬT SALÊDIÊNG

HL 21. Don Bosco mẫu gương của chúng ta

Chúa đã ban cho chúng ta Don Bosco làm cha và làm thầy.

Chúng ta học hỏi và bắt chước ngài, chiêm ngưỡng nơi ngài một sự hòa hợp tuyệt diệu giữa tự nhiên và ân sủng. Thật sâu xa là một con người, giàu các đức tính của dân tộc mình, ngài cởi mở trước những thực tại trần thế; thật sâu xa là người của Thiên Chúa, đầy tràn ân huệ của Chúa Thánh Thần, ngài đã sống “như thể nhìn thấy Đấng Vô hình”.

Cả hai khía cạnh này được đúc kết lại trong một kế hoạch đời sống thống nhất chặt chẽ: phục vụ các thanh thiếu niên. Kế hoạch ấy ngài đã thực hiện cách cương quyết và kiên trì giữa những chướng ngại và lao nhọc, với tính nhạy bén của một con tim quảng đại. “Ngài đã không đi một bước, không nói một lời, không bắt tay vào một việc mà không nhắm cứu vớt giới trẻ. Thật sự ngài không chú tâm vào điều gì khác ngoài các linh hồn”.

6- CÂU HỎI

–  Điều gì đã làm bạn cảm động nhất trong đoạn Tin Mừng và trong phần suy gẫm này?

–  Ông Gioan tự nhận mình là bạn của chàng rể.  Theo bạn, hình ảnh này mang ý nghĩa gì?

–  Ông Gioan Tẩy Giả luôn được Giáo Hội xem như là mẫu mực. Ông là người dọn đường cho Chúa.  Điều này có điểm nào thích hợp với đời sống hàng ngày của chúng ta không?

– Cha Thánh Gioan Bosco ý thức mình ở trong Kế Hoạch của Chúa và sống trong sự che chở và hướng dân của Mẹ Maria. Bạn có ý thức như vậy không?

7- KINH KẾT [3]

ND  Chúng ta hãy canh tân việc tận hiến chúng ta cho Chúa, và hãy nhớ tới Thánh Gioan Bosco, là cha và mẫu gương chúng ta.

CĐ       Lạy Thiên Chúa là Cha chúng con, là tình yêu trung thành, trọn vẹn và nhưng không, để thực hiện các kế hoạch yêu thương, Chúa luôn muốn sử dụng loài người.

            Trong suốt lịch sử cứu rỗi, Abraham và Mosê, Mẹ Maria và các Tông Đồ, tất cả các Kitô hữu, toàn thể Giáo Hội đã tự do đáp lại tiếng Chúa gọi và trở nên cộng sự viên của Chúa vì phần rỗi thế gian.

            Chúa đã kêu gọi Thánh Gioan Bosco tận hiến cho phần rỗi giới trẻ.  Chúa cũng đã kêu gọi chúng con tiếp tục sứ mệnh Don Bosco trong Gia Đình Salêdiêng.

Lạy Chúa, chúng con xin cảm tạ Chúa vì ơn Chúa kêu gọi chúng con.

Xin Chúa ban cho chúng con Thần Khí  Chúa giúp chúng con trung thành với sự thánh hiến của chúng con, và giải thoát chúng con khỏi những điều ích kỷ, để chúng con có thể trở nên Don Bosco sống động, cho thanh thiếu niên của thời đại chúng con. Amen.

hoặc[4] :

Lạy Thánh Gioan Bosco, / là Cha và Thầy của giới trẻ./ Cha hằng mau mắn đáp lại những hồng ân của Chúa Thánh Thần / và rộng mở trước thực tại của thời đại Cha./ Cha đã trở nên dấu chỉ lòng Chúa yêu thương chăm sóc người trẻ, / đặc biệt những em bé nhỏ nghèo hèn.

Xin Cha hướng dẫn chúng con / bước trên con đường sống mật thiết với Chúa Giêsu, / để chúng con có thể khám phá ra ý nghĩa cuộc đời / và nguồn mạch hạnh phúc chân thật nơi Chúa Giêsu và Phúc Âm của Ngài.

Xin Cha giúp chúng con quảng đại đáp trả ơn Chúa kêu gọi,/ ngõ hầu chúng con trở nên những người xây dựng sự hiệp thông, / và hết lòng cộng tác với Giáo Hội / để kiến tạo nền văn minh tình thương trong đời sống hằng ngày.

Xin Cha chuyển cầu cho chúng con / được kiên trì sống theo những đòi hỏi của đời sống Kitô  hữu, / là sống theo tinh thần Tám Mối Phúc Thật. / Nhờ Đức Mẹ Phù Hộ hướng dẫn, / xin Cha giúp chúng con / một ngày kia được sum họp với Cha trên quê trời. Amen.

(Pascual Chávez)

__________________
[1] “Trong Đối Thoại Với Chúa”, Ấn Bản 2015, trang 39.
[2] Don Bosco luôn luôn tin là mình sinh  ngày 15-8. Khi Nguyện Xá có thói quen cử hành Sinh Nhật của cha, thì mẹ cha, người duy nhất có thể sửa lại ngày kỷ niệm này, đã chết. Don Rua cũng xác nhận trên tấm giấy ghi nhận vào ngày tang lễ của cha là cha sinh ngày 15-8. Chỉ sau khi cha qua đời, tìm trong sổ rửa tội của  cha mới hay cha thực sự sinh vào chiều ngày 16-8-1815.
[3] In dialogo con Dio, Roma 2019, MEDITAZIONE, Conclusione, Opzione 2, trang 13-14 (“Trong Đối Thoại Với Chúa”, Ấn Bản 2015, trang 31-32).
[4] In dialogo con Dio, Roma 2019, Preghiera a Don Bosco (Alla conclusione dei Vespri), trang 19.

Bài viết liên quan

spot_img

Dõi theo chúng tôi

Nên Biết

Bài viết ngẫu nhiên

error: Welcome to THE GIOI SALEDIENG